Cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu đã buộc nhiều nước phải áp dụng các biện pháp để hỗ trợ các ngành kinh tế trong nước. Những biện pháp này được coi là chủ nghĩa bảo hộ mậu dịch và có thể làm cho suy thoái kinh tế trở nên sâu rộng hơn. Dưới đây là những biện pháp mà một số nước đã áp dụng.
Mỹ, gói kích thích kinh tế trị giá 787 tỷ USD mà Tổng thống B. Obama ký thành luật tháng 2 vừa qua đã bị chỉ trích bởi cụm từ "mua hàng Mỹ", theo đó, các công ty phải mua sắt thép của Mỹ và các hàng hóa khác do Mỹ sản xuất. Ðạo luật này dành ưu đãi cho hai sản phẩm sắt và thép của Mỹ, đã bị nhiều chính phủ chỉ trích, trong đó có Canada và Liên hiệp châu Âu (EU). Ngày 19-12-2008, Mỹ thông báo dành 17,4 tỷ USD cho hai nhà máy sản xuất xe hơi ở bang Detroit. Ngày 17-2 vừa qua, hai công ty General Motors (GM) và Chrysler yêu cầu Chính phủ Mỹ cho vay thêm 22 tỷ USD để cơ cấu lại hai công ty này.
Argentina, áp dụng những yêu cầu cấp giấy phép đối với các sản phẩm như phụ tùng xe hơi, dệt may, máy vô tuyến truyền hình, đồ chơi, giày và các hàng đồ da.
Anh, công nhân năng lượng đã liên tục tổ chức trên toàn quốc các cuộc phản đối nhập khẩu người lao động từ các nước EU khác vào nước này, vì họ cho rằng, người lao động từ các nước EU đang làm giảm mức lương của người lao động Anh. Nhiều nước châu Âu lo ngại về việc đồng bảng Anh mất giá khiến phải cạnh tranh về giá cả nhiều hơn đối với xuất khẩu của Anh. Tháng 2 vừa qua, Anh thông báo nước này cho ngành công nghiệp xe hơi vay 3,29 tỷ USD.
Trung Quốc, đã cấm nhập thịt lợn của Ireland, một số kẹo sô-cô-la của Bỉ, rượu của Italy, nước xốt của Anh, trứng gà của Hà Lan và các sản phẩm sữa của Tây Ban Nha.
Ecuador, đã tăng thuế quan đối với 940 sản phẩm, trong đó có bơ, gà tây, bánh bích quy, kẹo ca-ra-men, điện thoại bàn, vật liệu xây dựng, thiết bị vận tải...
Liên hiệp châu Âu, đánh thuế chống phá giá đối với các sản phẩm của Trung Quốc như: đinh vít, nến, các sản phẩm dây thép... Phục hồi trợ cấp xuất khẩu đối với sản xuất sữa và đánh thuế chống phá giá và chống trợ cấp đối với đi-ê-den sinh học nhập từ Mỹ.
Pháp, đã cam kết cho hai hãng sản xuất xe hơi PSA Peugeot Citroen và Renault vay sáu tỷ ơ-rô (7,6 tỷ USD), mỗi hãng ba tỷ ơ-rô, với lời cam kết của hai hãng này là sẽ không đóng cửa các cơ sở sản xuất xe hơi tại Pháp.
Ấn Ðộ, đã tăng thuế quan đối với một số sản phẩm thép nhập khẩu. Nước này đã cấm nhập đồ chơi của Trung Quốc trong sáu tháng mà theo New Dehli là vì sự an toàn cho người dân.
Indonesia, có kế hoạch yêu cầu gần bốn triệu người phục vụ dân sự sử dụng các sản phẩm trong nước từ giày đến máy móc hạng nặng. Hạn chế một số cảng và sân bay làm những điểm dịch vụ nhập khẩu một số mặt hàng nhất định như đồ điện tử, quần áo, đồ chơi, giày và đồ ăn, uống...
Italy, trợ cấp cả gói trị giá 1,7 tỷ USD cho ngành sản xuất xe hơi. Các hãng sản xuất xe hơi của Italy cam kết duy trì hoạt động của các nhà máy sản xuất ở trong nước và trả tiền cho những nhà cung cấp phụ tùng xe hơi.
Malaysia, tháng 1 vừa qua, Malaysia đã cấm việc thuê người nước ngoài làm việc trong các nhà máy, cửa hàng và nhà ăn để bảo đảm việc làm cho công dân nước này.
Mexico, trước việc Mỹ không cho các xe tải của Mexico sử dụng đường cao tốc của Mỹ, Mexico đã tăng thuế quan đối với 90 sản phẩm nông nghiệp và chế tạo của Mỹ. 40 bang của Mỹ xuất khẩu sang Mexico số sản phẩm trị giá khoảng 2,4 tỷ USD.
Nga, đã tăng thuế nhập khẩu xe hơi đã sử dụng để hỗ trợ ngành công nghiệp trong nước. Ấn định thuế nhập khẩu theo mùa mới đối với gạo 160 ơ-rô (202,4 USD)/tấn từ 15-2 đến 15-5-2009 để bảo vệ những người sản xuất trong nước.
Tây Ban Nha, đã thông qua bốn tỷ ơ-rô (5,17 tỷ USD) để hỗ trợ ngành công nghiệp ô-tô của nước này đang lao đao.
Các tập đoàn và tỷ phú trong lĩnh vực năng lượng, tài chính, ngân hàng đều nằm trong danh sách đen khi Mỹ chuẩn bị kế hoạch trừng phạt mới với Nga, sau thảm kịch MH17 rơi ở Ukraine.
Australia và Ấn Độ đang thắt chặt quan hệ quân sự và làm sống lại ý niệm về một liên minh gồm bốn nền dân chủ (cùng Nhật và Mỹ) đối phó với những quan ngại ngày càng lớn từ phía TQ.
Tờ Diplomat của Nhật Bản vừa có bài bình luận về mối quan hệ Trung Quốc – Mỹ với tựa đề 'Quan hệ Trung – Mỹ không thể tin nhau', cho rằng Mỹ, Trung Quốc luôn coi nhau là đối thủ tiềm ẩn, khi cần có thể sẵn sàng 'rút kiếm' giao chiến.
Không phải là chuyến thăm chính thức cấp nhà nước, nhưng cuộc gặp giữa Chủ tịch Trung Quốc (TQ) Tập Cận Bình và Tổng thống Mỹ Barack Obama cuối tuần qua trở thành tâm điểm của giới truyền thông toàn cầu.
Mỹ và Trung Quốc vừa ký kết một thỏa thuận, theo đó nhà chức trách Mỹ có thể tiếp cận với tài liệu của các công ty kiểm toán tại Trung Quốc. Thỏa thuận này sẽ cho phép các nhà chức trách Mỹ điều tra các công ty kiểm toán của doanh nghiệp Trung Quốc niêm yết tại Mỹ trong trường hợp các doanh nghiệp này bị tình nghi có các hành vi gian lận kế toán.
Việc tính toán số lượng tỷ phú trên thế giới, hay thậm chí chỉ ở một quốc gia nào đó, thực chất một trò chơi đoán số. Tuy nhiên, “trò chơi” này rất hấp dẫn và đang trở nên ngày càng phổ biến.
Trong bối cảnh Hy Lạp đã được coi như vỡ nợ, Nhật Bản tăng trưởng âm, Mỹ liên tục bơm tiền mà chưa gặt hái thành công, sự bứt phá của Đông Á được xem như cứu cánh cho kinh tế toàn cầu.
Tình trạng bất bình đẳng thu nhập tại Mỹ đã lên mức cao nhất kể từ sau Đại suy thoái, và cuộc khủng hoảng hiện nay cũng không có ảnh hưởng gì nhiều giúp thay đổi xu hướng này, với 1% những người thu nhập cao nhất đóng góp hơn 93% tổng tăng thu nhập trong tròn 1 năm phục hồi kinh tế.
Theo báo cáo ngày 3/4 của Bộ Lao động Mỹ, trong tháng 3 vừa qua, hơn 660.000 người lao động Mỹ mất việc làm, nâng tỷ lệ thất nghiệp của nước này lên 8,5% - mức cao nhất trong 25 năm qua. Đây là hậu quả của tình trạng cắt giảm lao động ồ ạt của giới chủ doanh nghiệp trong nỗ lực đối phó với cuộc khủng hoảng kinh tế.
Theo các chuyên gia kinh tế thế giới, cái gọi là suy thoái kinh tế toàn cầu trong thực tế đang nhấn chìm các nền kinh tế của phương Tây là chính, chứ không phải là những quốc gia Châu Á.
Sự trỗi dậy của Trung Quốc trong vòng ba thập kỷ vừa qua thật đáng kinh ngạc. Châu Âu và Nhật Bản, bị vướng vào cuộc suy thoái tồi tệ nhất từ sau chiến tranh, hầu như không còn được coi là đối thủ xứng đáng của Trung Quốc. Siêu cường Hoa Kỳ cũng đã qua thời kỳ huy hoàng. Mặc dù tránh biểu lộ thái độ hân hoan, nhưng Trung Quốc cảm giác rằng uy lực của mình sắp trở thành sự thật.
Cuộc chiến này sẽ xuất hiện trong 2-3 năm tới. Đây là dự báo của Phó Tổng tham mưu trưởng các lực lượng vũ trang Nga Anatoli Nogovishin được hãng tin Nga Ria Novosti đăng tải ngày 25/2
Giám đốc Cục Dự trữ Liên bang Mỹ, ông Ben Bernanke mới đây nói rằng, nền kinh tế Mỹ đang trải qua giai đoạn được ông gọi là “cơn đau đẻ khốc liệt nhất”
Cơ quan Tình báo Kinh tế (EIU) EIU đã điều chỉnh giảm mức dự báo về tăng trưởng kinh tế toàn cầu năm 2009, theo đó Tổng Sản phẩm Quốc nội (GDP) sẽ giảm 0,4%, là lần đầu tiên tồi tệ như vậy kể từ khi chấm dứt Thế chiến thứ 2. Sự hồi phục sẽ đến vào năm 2010, song vẫn rất chậm, chỉ tăng khoảng 1,5%, thấp hơn so với mức tăng ở những giai đoạn kinh tế suy thoái năm 1991 hay 2001.
Giáo sư Robert Sutter của Đại học George Washington (Mỹ), một chuyên gia về quan hệ quốc tế, mới đây đã có bài viết phân tích sự ngang ngược của Trung Quốc cũng như những điểm yếu của Bắc Kinh mà Mỹ có thể tấn công vào.
Trong chuyến làm việc tại Trung Quốc cuối tuần trước, cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton đã chỉ trích cách hành xử của Trung Quốc với các nước láng giềng, đặc biệt trong các tranh chấp lãnh thổ ở khu vực biển Đông.
Vụ bê bối thực phẩm mới nhất ở Trung Quốc đang lan rộng nhanh chóng. “Nạn nhân” mới nhất trong vụ này có thêm chuỗi nhà hàng cà phê Starbucks và chuỗi cửa hiệu đồ ăn nhanh BurgerKing.
Trong khi nhiều nước châu Á khác đang khá chật vật để níu kéo các dòng vốn FDI thì Indonesia lại nổi lên như một điểm đến ưa thích của các nhà đầu tư nước ngoài.
Các tập đoàn và tỷ phú trong lĩnh vực năng lượng, tài chính, ngân hàng đều nằm trong danh sách đen khi Mỹ chuẩn bị kế hoạch trừng phạt mới với Nga, sau thảm kịch MH17 rơi ở Ukraine.
Ngày 24-7, các quan chức Nga đồng loạt lên tiếng trấn an dư luận sau khi một cố vấn thân cận của Tổng thống Nga Vladimir Putin cảnh báo đất nước đang đối mặt với nguy cơ cô lập về kinh tế.
Giới chuyên gia Trung Quốc nhận định dù Bắc Kinh đã rót hàng tỉ USD đầu tư vào châu Phi nhưng “con đường cái quan” sẽ không thông thoáng như Bắc Kinh kỳ vọng.