Châu Phi gồm 54 quốc gia, với tổng diện tích hơn 30 triệu km2 và hơn 800 triệu dân, nguồn tài nguyên đa dạng, dồi dào, nhất là dầu mỏ và các kim loại quý, đang trở thành nơi tranh giành ảnh hưởng giữa các cường quốc trên thế giới. Do từng là thuộc địa, giành độc lập chưa lâu nên so với các lục địa khác châu Phi chậm phát triển hơn, nhưng châu lục này cũng là một thị trường tiềm năng với sức tiêu thụ mạnh.
Lục địa đen hấp dẫn đến nỗi cụm từ "cuộc đua tới châu Phi" không còn xa lạ bởi nhiều cường quốc có chính sách đặc biệt hướng tới châu lục này. Anh tiếp tục thông qua khối Thịnh vượng chung để thâm nhập châu Phi. Pháp với mối liên hệ về văn hóa, ngôn ngữ mở rộng ảnh hưởng ở các nước châu Phi như Algeria, Senegan, Tunisia,... Ðối với Mỹ, châu Phi luôn nằm trong chiến lược đầu tư vì Mỹ nhập tới 20% dầu thô từ các nước nam sa mạc Sahara. Trung Quốc có dự án đầu tư khắp lục địa đen. Bắc Kinh đã tuyên bố xóa nợ cho các nước châu Phi hàng chục tỷ USD. Nga trở lại châu Phi sau một thời gian dài gần như bị gián đoạn. Mối quan hệ tốt đẹp giữa Liên Xô (trước đây) với các nước châu Phi tạo điều kiện thuận lợi khi Nga muốn trở lại châu Phi.
Trung Quốc từ nhiều năm qua liên tục tăng cường sự hiện diện và hợp tác với châu Phi. Tháng 2-2009, Chủ tịch Trung Quốc Hồ Cẩm Ðào đã thăm Mali, Senegan, Tanzania và Mauritius nhằm củng cố mối quan hệ hợp tác hai bên cùng có lợi. Trong chuyến thăm đó, Trung Quốc đã đưa ra thông điệp sẵn sàng cùng các nước châu Phi vượt qua khó khăn của cuộc khủng hoảng. Trung Quốc bày tỏ sẵn sàng xóa nợ cho 30 nước nghèo nhất châu Phi. Trao đổi thương mại giữa Trung Quốc và châu Phi tăng trung bình mỗi năm khoảng 30% trong suốt thập kỷ qua, đạt gần 107 tỷ USD năm 2008. Hàng hóa Trung Quốc tràn ngập thị trường này. Gần đây, mặc dù Trung Quốc cũng đang chịu tác động tiêu cực của khủng hoảng kinh tế toàn cầu, song nước này tuyên bố giữ nguyên mức tài trợ phát triển châu Phi khoảng một tỷ USD thông qua Quỹ phát triển Trung Quốc-châu Phi. Thời gian gần đây, Trung Quốc đã đẩy mạnh quan hệ với một loạt nước như Zimbabwe, Uganda, CHDC Congo, Zambia, Angola và Botswana. Trung Quốc cũng bày tỏ thiện chí sẵn sàng đầu tư tài chính và phát triển cơ sở hạ tầng châu Phi mà không kèm theo điều kiện như các nước phương Tây vẫn thường đưa ra. Trung Quốc đã mua gần một triệu thùng dầu từ Angola bổ sung vào kho dự trữ chiến lược; tài trợ hàng trăm triệu USD cho dự án mở rộng Nhà máy điện Morupule của Botswana; xây dựng cơ quan chính phủ, bệnh viện, cơ sở hạ tầng ở Mali.
Trong chuyến công du đầu tiên trên cương vị Tổng thống Mỹ tới Ghana, đất nước ở Tây Phi ngày 11-7 vừa qua, Tổng thống Obama đã khẳng định "châu Phi không nằm ngoài các vấn đề thế giới" và châu Phi là một phần không thể tách rời của nền kinh tế toàn cầu. Trong nhiều năm qua, các cuộc xung đột và tình trạng bất ổn ở Sudan và Somalia đã tác động mạnh đến các nỗ lực ngoại giao của Mỹ ở châu Phi. Hiện giờ, Tổng thống Obama dường như muốn trực tiếp tập trung nỗ lực hơn vào châu Phi. Theo các nhà phân tích, chuyến thăm của ông Obama tới Ghana là một "động thái sáng suốt" để tăng cường mối quan hệ và ảnh hưởng của Mỹ với các đồng minh Tây Phi và thiết lập một liên minh mới để khai thác các nguồn lợi tài nguyên ở châu Phi. Bộ Năng lượng Mỹ từng cam kết đến năm 2020, mỗi năm Mỹ sẽ nhập khẩu hơn 770 triệu thùng dầu của châu Phi. Hội đồng tình báo quốc gia Mỹ cho rằng, vào năm 2015, lượng dầu nhập khẩu của châu Phi sẽ chiếm 25% tổng khối lượng dầu nhập khẩu của Mỹ. Hiện trao đổi thương mại giữa Mỹ và các nước nam sa mạc Sahara vẫn nhỏ mặc dù Mỹ đã áp dụng liệu pháp miễn thuế đối với hầu hết các sản phẩm xuất khẩu của khu vực này. Các nước nam Sahara chỉ chiếm hơn 1% tổng kim ngạch xuất khẩu của Mỹ và 3% tổng kim ngạch nhập khẩu của Mỹ năm 2008. Nhập khẩu của Mỹ từ khu vực này tăng 28% năm 2008, đạt 86 tỷ USD, trong đó dầu mỏ chiếm 80% (71,2 tỷ USD). Mỹ cũng nhập khẩu khoảng ba tỷ USD bạch kim, 1,6 tỷ USD kim cương và 1,3 tỷ USD sắt thép từ châu Phi. Năm ngoái, kim ngạch xuất khẩu của Mỹ tới khu vực này trị giá 18,6 tỷ USD, chủ yếu là ô-tô, ngũ cốc, hạt lấy dầu, các sản phẩm hóa dầu và than, máy bay. QH Mỹ đã thông qua một số luật nhằm thúc đẩy thương mại với lục địa đen.
Tổng thống Nga D. Medvedev và hơn 100 thương gia vừa đến thăm Ai Cập, Nigeria, Namibia và Angola trong chuyến thăm châu Phi dài nhất của một nhà lãnh đạo Nga. Tại Cairo (Ai Cập), Nga và Ai Cập đã ký một hiệp định hợp tác chiến lược mười năm. Tại Nigeria, nước xuất khẩu dầu lớn nhất châu Phi, Công ty dầu mỏ Gazprom của Nga được chọn là nhà đầu tư chính trong việc thăm dò trữ lượng khí đốt của nước này. Gazprom và Công ty dầu mỏ quốc gia Nigeria ký các thỏa thuận hợp tác để phát triển các mỏ dầu và khí đốt lớn, xây dựng đường ống dẫn khí đốt từ Nigeria tới châu Âu. Hợp tác kinh tế, đặc biệt là năng lượng chiếm hàng đầu trong chương trình nghị sự với hàng loạt thỏa thuận hợp tác năng lượng được ký kết. Ðầu tư của Nga vào lĩnh vực năng lượng của Nigeria có thể lên tới hàng tỷ USD. Tại Namibia, Ngân hàng Gazprom đã ký thỏa thuận với Công ty Dầu mỏ quốc gia Namcor cam kết cung cấp vốn để xây dựng nhà máy điện khí đốt nhằm xuất khẩu điện sang Nam Phi. Hai bên cũng ký một số hiệp định hợp tác về khai thác khí đốt, urani, bảo hộ đầu tư, hợp tác nghề cá... Ðề cập sự hiện diện của các doanh nghiệp Nga tại châu lục này, ông Medvedev cho biết, cũng giống như các đối tác lớn khác trên sân chơi quốc tế như Mỹ, Liên hiệp châu Âu (EU) hay Trung Quốc, Nga sẽ bảo vệ các quyền lợi của mình nhưng không bị chi phối bởi yêu cầu chính trị mà phát triển quan hệ hợp tác cùng có lợi.
Trong bối cảnh kinh tế toàn cầu suy thoái, nhiều nước có những điều chỉnh trong chính sách đầu tư, song đối với châu Phi, các nước vẫn có nhu cầu mở rộng đầu tư vì đây là một trong những khu vực đầy tiềm năng và lục địa đen đang là địa bàn tranh giành ảnh hưởng của các nước lớn.
Các tập đoàn và tỷ phú trong lĩnh vực năng lượng, tài chính, ngân hàng đều nằm trong danh sách đen khi Mỹ chuẩn bị kế hoạch trừng phạt mới với Nga, sau thảm kịch MH17 rơi ở Ukraine.
Australia và Ấn Độ đang thắt chặt quan hệ quân sự và làm sống lại ý niệm về một liên minh gồm bốn nền dân chủ (cùng Nhật và Mỹ) đối phó với những quan ngại ngày càng lớn từ phía TQ.
Tờ Diplomat của Nhật Bản vừa có bài bình luận về mối quan hệ Trung Quốc – Mỹ với tựa đề 'Quan hệ Trung – Mỹ không thể tin nhau', cho rằng Mỹ, Trung Quốc luôn coi nhau là đối thủ tiềm ẩn, khi cần có thể sẵn sàng 'rút kiếm' giao chiến.
Không phải là chuyến thăm chính thức cấp nhà nước, nhưng cuộc gặp giữa Chủ tịch Trung Quốc (TQ) Tập Cận Bình và Tổng thống Mỹ Barack Obama cuối tuần qua trở thành tâm điểm của giới truyền thông toàn cầu.
Mỹ và Trung Quốc vừa ký kết một thỏa thuận, theo đó nhà chức trách Mỹ có thể tiếp cận với tài liệu của các công ty kiểm toán tại Trung Quốc. Thỏa thuận này sẽ cho phép các nhà chức trách Mỹ điều tra các công ty kiểm toán của doanh nghiệp Trung Quốc niêm yết tại Mỹ trong trường hợp các doanh nghiệp này bị tình nghi có các hành vi gian lận kế toán.
Việc tính toán số lượng tỷ phú trên thế giới, hay thậm chí chỉ ở một quốc gia nào đó, thực chất một trò chơi đoán số. Tuy nhiên, “trò chơi” này rất hấp dẫn và đang trở nên ngày càng phổ biến.
Trong bối cảnh Hy Lạp đã được coi như vỡ nợ, Nhật Bản tăng trưởng âm, Mỹ liên tục bơm tiền mà chưa gặt hái thành công, sự bứt phá của Đông Á được xem như cứu cánh cho kinh tế toàn cầu.
Tình trạng bất bình đẳng thu nhập tại Mỹ đã lên mức cao nhất kể từ sau Đại suy thoái, và cuộc khủng hoảng hiện nay cũng không có ảnh hưởng gì nhiều giúp thay đổi xu hướng này, với 1% những người thu nhập cao nhất đóng góp hơn 93% tổng tăng thu nhập trong tròn 1 năm phục hồi kinh tế.
Cơ quan nghiên cứu Bernstein Research dự kiến giá dầu có thể sẽ tăng trên 100 USD/thùng vào đầu năm 2011 do nhu cầu tiêu thụ dầu gia tăng trong khi các nhà sản xuất không thể đẩy mạnh sản xuất.
Nhiều chuyên gia nhận định rằng kinh tế Trung Quốc đã phục hồi sau khi chạm đáy và bắt đầu đi lên, hay nói cách khác, kinh tế Trung Quốc đã đi hết điểm ngoặt "chữ U".
Đặc phái viên của Tổng thống Mỹ về vấn đề không phổ biến hạt nhân, bà Susan Burk, ngày 12/8 cho rằng nhu cầu ngày càng tăng về năng lượng hạt nhân đang là một thách thức đối với nỗ lực ngăn chặn phổ biến vũ khí hạt nhân trên toàn cầu.
Cơ quan năng lượng quốc tế (IEA) vừa cảnh báo việc giá dầu tăng cao lên mức khoảng 70 USD/thùng có thể khiến nền kinh tế thế giới khó thoát ra khỏi cuộc khủng hoảng tài chính hiện nay.
Ngày 30-7, tại Vườn Hồng, ông chủ Nhà Trắng, Tổng thống Mỹ Barack Obama, đã chủ trì một “hội nghị bốn bên” với Phó Tổng thống Joe Biden, giáo sư da màu Trường ĐH Havard Henry Louis Gates và trung sĩ Jim Crowley, với mục đích xoa dịu cuộc tranh cãi sắc tộc xảy ra tuần trước.
Đây là thông tin mới nhất từ Viện Nghiên cứu lúa quốc tế (IRRI) trong chương trình khởi động Hội nghị Lúa gạo quốc tế lần 3 (IRC 2010) sẽ tổ chức tại Việt Nam vào năm 2010 với sự chủ trì của Bộ Nông nghiệp - Phát triển nông thôn Việt Nam và IRRI.
Giáo sư Robert Sutter của Đại học George Washington (Mỹ), một chuyên gia về quan hệ quốc tế, mới đây đã có bài viết phân tích sự ngang ngược của Trung Quốc cũng như những điểm yếu của Bắc Kinh mà Mỹ có thể tấn công vào.
Trong chuyến làm việc tại Trung Quốc cuối tuần trước, cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton đã chỉ trích cách hành xử của Trung Quốc với các nước láng giềng, đặc biệt trong các tranh chấp lãnh thổ ở khu vực biển Đông.
Vụ bê bối thực phẩm mới nhất ở Trung Quốc đang lan rộng nhanh chóng. “Nạn nhân” mới nhất trong vụ này có thêm chuỗi nhà hàng cà phê Starbucks và chuỗi cửa hiệu đồ ăn nhanh BurgerKing.
Trong khi nhiều nước châu Á khác đang khá chật vật để níu kéo các dòng vốn FDI thì Indonesia lại nổi lên như một điểm đến ưa thích của các nhà đầu tư nước ngoài.
Các tập đoàn và tỷ phú trong lĩnh vực năng lượng, tài chính, ngân hàng đều nằm trong danh sách đen khi Mỹ chuẩn bị kế hoạch trừng phạt mới với Nga, sau thảm kịch MH17 rơi ở Ukraine.
Ngày 24-7, các quan chức Nga đồng loạt lên tiếng trấn an dư luận sau khi một cố vấn thân cận của Tổng thống Nga Vladimir Putin cảnh báo đất nước đang đối mặt với nguy cơ cô lập về kinh tế.
Giới chuyên gia Trung Quốc nhận định dù Bắc Kinh đã rót hàng tỉ USD đầu tư vào châu Phi nhưng “con đường cái quan” sẽ không thông thoáng như Bắc Kinh kỳ vọng.