Quang cảnh tại Ginza, khu mua sắm sầm uất ở Tokyo, Nhật
Những ngày này đang là mùa báo cáo kết quả kinh doanh các doanh nghiệp niêm yết tại Sở Giao dịch Chứng khoán Tokyo, Nhật Bản.
Chỉ riêng trong ngày 15/5 này đã có 434 công ty đại chúng ở đây công bố tình hình lỗ lãi trong năm tài khóa kết thúc vào tháng 3 vừa rồi. Dưới tác động của khủng hoảng kinh tế, hàng loạt doanh nghiệp hàng đầu ở Nhật đã báo lỗ đậm.
Điển hình là trường hợp Toyota, hãng ô tô lớn nhất thế giới, đã thua lỗ đầu tiên sau 71 năm. Trong năm tài khóa vừa kết thúc vào tháng 3 này, Toyota lỗ 437 tỷ Yên, tương đương xấp xỉ 4,4 tỷ USD, so với mức lãi 1.710 tỷ Yên của năm tài khóa trước. Hitachi lỗ 787 tỷ Yên. Toshiba lỗ 343 tỷ Yên và nuôi kế hoạch huy động số vốn 500 tỷ Yên.
Theo hãng tin tài chính Nikkei của Nhật, dự báo sẽ có khoảng 30% trong số 3.820 công ty đại chúng của nước này sẽ báo lỗ trong năm tài khóa 2008. Tình hình đối với các doanh nghiệp Nhật u ám đến nỗi, tháng 4 vừa qua, Quốc hội nước này đã thông qua một đạo luật cho phép Chính phủ cứu trợ những công ty gặp khó. Có nguồn tin cho hay, hãng sản xuất hàng điện tử Pioneer và hãng chip Elpida đang đề nghị Chính phủ Nhật hỗ trợ cho tổng số tiền 80 tỷ Yên.
Tuy nhiên, không phải công ty nào của Nhật cũng sẽ báo lỗ trong mùa kết quả kinh doanh này. Trên thực tế, nhiều doanh nghiệp của nước này đang ở thời kỳ ăn nên làm ra, một phần do cũng như ở nhiều nơi khác trên thế giới, người tiêu dùng đang chuyển sang sử dụng những mặt hàng có giá cả phải chăng. Chẳng hạn, doanh số của hãng sản xuất mì ăn liền Toyo Suisan Kaisha, hay hãng sản xuất đồ nội thất giá rẻ Nitori thời gian qua đều đã tăng vọt.
Trong năm 2008, lần đầu tiên doanh số tại những siêu thị bình dân của Nhật vượt doanh số của các trung tâm thương mại, cho thấy người Nhật đang có xu hướng dịch chuyển sang những mặt hàng bớt sành điệu hơn.
Tuy nhiên, có một lý do khác dẫn tới sự phất lên của một số công ty Nhật ở thời điểm này. Theo Giáo sư Yuko Kawamoto thuộc Đại học Waseda, ở những thị trường có mức độ cạnh tranh cao hơn, các công ty thường sáng tạo hơn ở những thời điểm kinh tế thuận lợi và khó khăn. Ở Nhật, doanh nghiệp và người tiêu dùng thường tận dụng những thời điểm kinh tế đi xuống để thử những dịch vụ và sản phẩm mới.
Trong “thập kỷ mất mát” của Nhật ở thập niên 1990, một số công ty đã phất lên nhờ tung ra những sản phẩm chất lượng cao với mức giá rẻ.
Hai hãng bán lẻ của Nhật lớn mạnh trong “thập kỷ mất mát” là Uniqlo và Muji đặc biệt hoạt động rất tốt trong lần suy thoái này. Công ty mẹ của chuỗi bán lẻ quần áo bình dân Uniqlo là Fast Retailing đạt mức tăng trưởng doanh số 19% trong tháng 4 so với cùng kỳ năm ngoái, đánh dấu tháng tăng trưởng thứ 6 liên tiếp. Công ty mẹ Ryohin Keikaku của Muji, chuỗi bán lẻ kinh doanh đa mặt hàng, từ chai nhựa tới nhà tiền chế, thì dự báo, doanh số sẽ tăng 3% trong năm nay.
Muji là từ viết tắt của cụm từ Mujirushi Ryohin, trong tiếng Nhật có nghĩa là “hàng hóa chất lượng nhưng không có thương hiệu”. Ở một quốc gia mà người tiêu dùng bị ám ảnh bởi thương hiệu như Nhật Bản, đây thực sự là một sự chuyển biến lớn. Ra đời từ thập niên 1990, ban đầu Muji là một thương hiệu của chuỗi siêu thị Seiyu, nhưng sau đó đã nhanh chóng phát triển và thoát khỏi cái bóng của Seiyu.
Nổi tiếng với phong cách thiết kế tối giản và giá cả phù hợp của sản phẩm, Muji hiện có khoảng 350 cửa hàng tại Nhật, cộng với 100 cửa hàng ở nước ngoài chiếm 10% tổng doanh thu của cả chuỗi. Hãng dự kiến sẽ mở rộng số cửa hàng ở thị trường nước ngoài trong thời gian 2 năm tới.
Tương tự nhu Muji, Uniqlo ra đời từ thập niên 1980 nhưng thực sự phát triển trong thời kỳ “thập kỷ mất mát”. Vào thời đó, các cửa hàng thời trang ở Nhật có thể chia làm hai dạng, hoặc giá cực đắt, hoặc chất lượng cực tồi. Những cửa hàng ở cấp độ giữa hầu như không có.
Chiến lược của Uniqlo đã tập trung vào hai điểm chính. Thứ nhất, hãng tập trung vào những sản phẩm thời trang cơ bản như áo thun, quần jeans… Đây là những trang phục luôn có phong cách, nhưng không phải lúc nào cũng chạy theo xu hướng. Thứ hai, hãng sản xuất phần lớn các mặt hàng này ở Trung Quốc để có mức giá rẻ, bất chấp thực tế là người Nhật thích hàng sản xuất nội địa hơn.
Ông Tadashi Yanai, người sáng lập kiêm Chủ tịch của Uniqlo, muốn đưa công ty này phát triển thành hãng bán lẻ thời trang lớn nhất thế giới. Với doanh số năm 2008 là 586 tỷ Yên, lợi nhuận cao, 770 cửa hàng ở Nhật và 70 cửa hàng ở nước ngoài, tham vọng trên của Uniqlo là hoàn toàn có cơ sở. Năm 2009 này, tạp chí Forbes của Mỹ đã xếp hạng ông Yanai ở vị trí người giàu nhất nước Nhật, với tài sản 6,1 tỷ USD.
Khi cuộc khủng hoảng này kết thúc, có lẽ ông còn giàu hơn thế.
Các tập đoàn và tỷ phú trong lĩnh vực năng lượng, tài chính, ngân hàng đều nằm trong danh sách đen khi Mỹ chuẩn bị kế hoạch trừng phạt mới với Nga, sau thảm kịch MH17 rơi ở Ukraine.
Australia và Ấn Độ đang thắt chặt quan hệ quân sự và làm sống lại ý niệm về một liên minh gồm bốn nền dân chủ (cùng Nhật và Mỹ) đối phó với những quan ngại ngày càng lớn từ phía TQ.
Tờ Diplomat của Nhật Bản vừa có bài bình luận về mối quan hệ Trung Quốc – Mỹ với tựa đề 'Quan hệ Trung – Mỹ không thể tin nhau', cho rằng Mỹ, Trung Quốc luôn coi nhau là đối thủ tiềm ẩn, khi cần có thể sẵn sàng 'rút kiếm' giao chiến.
Không phải là chuyến thăm chính thức cấp nhà nước, nhưng cuộc gặp giữa Chủ tịch Trung Quốc (TQ) Tập Cận Bình và Tổng thống Mỹ Barack Obama cuối tuần qua trở thành tâm điểm của giới truyền thông toàn cầu.
Mỹ và Trung Quốc vừa ký kết một thỏa thuận, theo đó nhà chức trách Mỹ có thể tiếp cận với tài liệu của các công ty kiểm toán tại Trung Quốc. Thỏa thuận này sẽ cho phép các nhà chức trách Mỹ điều tra các công ty kiểm toán của doanh nghiệp Trung Quốc niêm yết tại Mỹ trong trường hợp các doanh nghiệp này bị tình nghi có các hành vi gian lận kế toán.
Việc tính toán số lượng tỷ phú trên thế giới, hay thậm chí chỉ ở một quốc gia nào đó, thực chất một trò chơi đoán số. Tuy nhiên, “trò chơi” này rất hấp dẫn và đang trở nên ngày càng phổ biến.
Trong bối cảnh Hy Lạp đã được coi như vỡ nợ, Nhật Bản tăng trưởng âm, Mỹ liên tục bơm tiền mà chưa gặt hái thành công, sự bứt phá của Đông Á được xem như cứu cánh cho kinh tế toàn cầu.
Tình trạng bất bình đẳng thu nhập tại Mỹ đã lên mức cao nhất kể từ sau Đại suy thoái, và cuộc khủng hoảng hiện nay cũng không có ảnh hưởng gì nhiều giúp thay đổi xu hướng này, với 1% những người thu nhập cao nhất đóng góp hơn 93% tổng tăng thu nhập trong tròn 1 năm phục hồi kinh tế.
"Báo cáo Giám sát Toàn cầu 2009: Tình trạng khẩn cấp về Phát triển" được Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) và Ngân hàng Thế giới (WB) công bố ngày 24/4 đã cảnh báo cuộc khủng hoảng kinh tế-tài chính toàn cầu hiện nay, vốn được cho là nghiêm trọng nhất kể từ cuộc Đại Suy thoái hồi thập niên 30 thế kỷ trước, đang chuyển đổi một cách nhanh chóng thành cuộc khủng hoảng về con người và phát triển
Thị trường nhà đất dần được cải thiện; tâm lý lạc quan trước kết quả cuộc khảo sát các ngân hàng Mỹ; những tin tức sáng sủa hơn từ khu vực chế tạo ở châu Âu, Trung Quốc và Ấn Độ... Tất cả đang làm dấy lên hy vọng cuộc suy thoái kinh tế tồi tệ nhất trong vài chục năm qua có lẽ đang chạm đáy.
Mặc dù vẫn còn những khó khăn trước mắt song có thể khẳng định rằng, bi kịch tồi tệ nhất của khủng hoảng kinh tế toàn cầu đã qua đi. Đó là quan điểm của người đứng đầu trong một nghiên cứu hoàn hảo nhất về căn nguyên của cuộc khủng hoảng tài chính hiện tại này.
Chủ tịch Trung Quốc, Ông Hồ Cẩm Đào từng nói “thách thức và cơ hội luôn đến cùng nhau”. Trong bối cảnh cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu vẫn chưa chạm đáy, với lợi thế đang có trong tay nguồn tiền dồi dào hơn các đối thủ lớn ở một số quốc gia khác và còn có thêm sự hỗ trợ tài chính từ phía chính phủ, các công ty Trung Quốc đang trong quá trình săn tìm các nguồn tài nguyên trên phạm vi toàn cầu.
Trung tâm vì sự liêm chính công (CPI) của Mỹ ngày 6-5 có báo cáo cho thấy, không chỉ các ngân hàng Mỹ mà các ngân hàng nước ngoài cũng có phần trách nhiệm trong cuộc khủng hoảng tài chính ở Mỹ hồi năm ngoái. CPI đã “điểm mặt chỉ tên” 25 tổ chức cho vay thứ cấp đã cung cấp các khoản cho vay dưới chuẩn với nhiều rủi ro, nguyên nhân chính gây ra sự sụp đổ của thị trường bất động sản Mỹ, sau đó dẫn tới khủng hoảng tài chính và suy thoái kinh tế toàn cầu.
Hôm qua, Tổng thống Mỹ Obama nói ông hy vọng có sự cải thiện trong mối quan hệ giữa Washington và Moscow khi các nhà ngoại giao đứng đầu của Mỹ và Nga tuyên bố đặt vấn đề kiểm soát vũ khí hạt nhân lên hàng ưu tiên trên vấn đề về Gruzia.
Theo nghiên cứu của Viện Nghiên cứu Chính sách lương thực quốc tế (IFPRI), hơn 20 triệu ha đất nông nghiệp ở châu Phi và Mỹ Latinh hiện đang nằm trong tay các chính phủ và công ty nước ngoài.
Chương trình "Đối tác phương Đông" (EaP) đã chính thức được khởi động. Đây là chương trình nhằm tăng cường liên kết chính trị và kinh tế giữa 27 nước Liên minh châu Âu (EU) và 6 nước thuộc Cộng đồng các quốc gia độc lập (SNG) là Azerbaijan, Armenia, Belarus, Gruzia, Moldova và Ukraine.
Giáo sư Robert Sutter của Đại học George Washington (Mỹ), một chuyên gia về quan hệ quốc tế, mới đây đã có bài viết phân tích sự ngang ngược của Trung Quốc cũng như những điểm yếu của Bắc Kinh mà Mỹ có thể tấn công vào.
Trong chuyến làm việc tại Trung Quốc cuối tuần trước, cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton đã chỉ trích cách hành xử của Trung Quốc với các nước láng giềng, đặc biệt trong các tranh chấp lãnh thổ ở khu vực biển Đông.
Vụ bê bối thực phẩm mới nhất ở Trung Quốc đang lan rộng nhanh chóng. “Nạn nhân” mới nhất trong vụ này có thêm chuỗi nhà hàng cà phê Starbucks và chuỗi cửa hiệu đồ ăn nhanh BurgerKing.
Trong khi nhiều nước châu Á khác đang khá chật vật để níu kéo các dòng vốn FDI thì Indonesia lại nổi lên như một điểm đến ưa thích của các nhà đầu tư nước ngoài.
Các tập đoàn và tỷ phú trong lĩnh vực năng lượng, tài chính, ngân hàng đều nằm trong danh sách đen khi Mỹ chuẩn bị kế hoạch trừng phạt mới với Nga, sau thảm kịch MH17 rơi ở Ukraine.
Ngày 24-7, các quan chức Nga đồng loạt lên tiếng trấn an dư luận sau khi một cố vấn thân cận của Tổng thống Nga Vladimir Putin cảnh báo đất nước đang đối mặt với nguy cơ cô lập về kinh tế.
Giới chuyên gia Trung Quốc nhận định dù Bắc Kinh đã rót hàng tỉ USD đầu tư vào châu Phi nhưng “con đường cái quan” sẽ không thông thoáng như Bắc Kinh kỳ vọng.